Hững hờ gió thổi rung cây
Một bông hoa phượng rơi ngay bên thềm
Mới ngỡ hè đến âm thầm
Bồi hồi nhớ lại một thời đã qua
Mơ màng nghe tiếng ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha hôm nào
Bao nhiêu kỷ niệm dạt dào
Bỗng dưng lại gợi trong em thế này
Ân tình, sâu nặng, ơn dày
Tri ân hai tiếng vô bờ khắc ghi
Lời cô tiếp bước tương lai
Lời cô vẫn mãi trên đường em đi
Bài thơ viết chưa hết lời
Tiếc thời cấp sách vội vàng qua đi
Lệ nhòa mắt đã tràn mi
Bài thơ được dệt như se thắt lòng
18/5/2016, Trần Nam Sơn A2 (Niên khóa 2014-2017)
Comments